Anh – một chàng trai thành phố nhưng cực kỳ bình dị, với trái tim yêu em chân thành và một khao khát khẳng định mình. Anh không phải đại gia, không phải anh chàng đẹp tựa diễn viên… Anh là người đàn ông bình thường như mọi người đàn ông khác nhưng yêu em đến khác thường.
Có nhiều lần bè bạn vẫn hỏi em, em thật sự quyết định chọn anh thật hay chưa? Đã đủ tình yêu để cùng anh đi hết quãng đời còn lại chưa. Em chỉ cười lặng lẽ,không trả lời người khác. Vì trong bản thân em đã có quyết định của chính mình. Hạnh phúc trong đời người lấy gì mà đong được. Nếu ta không biết bằng lòng, sẽ chẳng bao giờ có điều gì là hạnh phúc.
Với em, hạnh phúc trong tình yêu không phải là “cưa đổ” được anh chàng đẹp trai bao cô nàng theo đuổi, càng không phải là chinh phục được gã công tử nhà giàu để cả cuộc đời về sau được nhàn hạ… Hạnh phúc với em là bên anh, em được là chính mình và biết được anh yêu, một tình yêu chung thủy, không toan tính, không vụ lợi.
Em không biết phải diễn tả như thế nào về cảm giác bình yên khi ngồi sau lưng anh, được cùng anh đi khắp mọi phố phường.Em còn nhớ những ngày đầu ta quen nhau dù mang bệnh trong người, trời thì mưa dầm nhưng không ngày nào ta không bên nhau sau những giờ làm việc vất vả. Nụ cười của anh làm trái tim em tan chảy. Em chỉ cần… chỉ cần thế thôi.
Em là cô gái từng tổn thương rất nhiều, một cô gái không hoàn hảo nên em không mong đợi có một người chấp nhận bên em dù cho sóng gió xảy ra, không mong đợi những điều cao sang, em chỉ mong những điều dung dị ở mãi bên mình. Nhưng anh là chàng trai mang tới cho em sự an toàn và bình yên. Tình yêu của anh làm em có cảm giác mình sẽ không bị lừa dối và phản bội.
Anh là một món quà tuyệt vời nhất mà ông trời ban tặng sau bao nhiêu tổn thương em chịu đựng. Anh luôn lo lắng cho em dù là những chi tiết nhỏ nhặt nhất. Là chàng trai luôn yêu em một cách chân thành nhất, là người sợ mất em chứ không phải mong em hạnh phúc bên người khác. Là người luôn dịu dàng ôm em vào lòng sau mỗi lần giận dỗi.
Anh – là cảm giác bình yên nhất mà em có được!
By: Jerry