Đừng yêu như Bảo Bình, cứ yêu như một cô gái cần được yêu thương

Dại khờ. Dại khờ là sự cả tin yêu. Dại khờ là sự ngây thơ không cần cân đo đong đếm, không bị giới hạn bởi những chuẩn mực của người khác. Sự dại khờ đó, có chăng chỉ tồn tại vào những năm tháng mười bảy mơn mởn, những năm tháng mà khối óc bị lấn át bởi con tim? Để đến một lúc nào đó, bạn sẽ nhận ra, tình yêu dại khờ ấy chính là tình yêu đơn thuần đẹp đẽ nhất mà có ước cả đời cũng mãi không quay lại.

Chuyện tình yêu, trải qua nhiều thử thách, ngốc nghếch là cách tốt nhất để đối đãi tốt với bản thân. Kẻ ngốc, đối với những thứ không thể đạt được, thì có thể mỉm cười bỏ qua. Tình cảm không thể với tới được, thì cũng có thể buông bỏ nhẹ nhàng. Làm người ngốc một chút, học cách khiến cuộc sống của mình trở nên vui vẻ, không nóng vội mưu cầu, không so đo quá nhiều. Tình yêu xuất phát từ những thứ này, chính là tình yêu bền vững nhất. Người có thể đối đãi với bản thân như thế này, chính là kẻ ngốc hạnh phúc nhất.

dungyeunhubaobinh

Bảo Bình là thế, khi vui thì ai cũng có thể nhận ra. Nhưng khi buồn thì chỉ mình mình biết. Người không hiểu thì bảo rằng máu lạnh, người thấu hiểu thì trách bản thân ôm đồm quá nhiều thứ vào người.

Ai cũng nghĩ Bảo Bình rất mạnh mẽ, chính ta nhiều khi cũng áp đặt điều ấy cho mình. Để rồi khóc cũng không dám khóc, yếu đuối cũng không dám yếu đuối. Nhiều khi thương lắm mà chỉ biết lặng im.

Bảo Bình lạ lắm, chuyện gì cũng giữ cho riêng mình. Bởi vậy người ta cứ trách hoài, không giải thích, cứ bướng bỉnh bơi trong thế giới riêng, để rồi luôn là người tổn thương sâu sắc nhất.

Đừng yêu như Bảo Bình, cứ yêu như một cô gái cần được yêu thương. Vui buồn thì sẻ chia, giận hờn thì trách móc, nhớ nhung thì nói cho người ấy một câu. Dù cho người ta có không cần mình nữa, thì cũng thỏa lòng mình rồi. Đừng im lặng để trong lòng, rồi tháng tháng năm năm trôi qua chấp niệm vẫn còn, vương vấn vẫn còn, tình yêu vẫn còn.

maketyeuanhchangsongtuvotamcuaem

Bảo Bình là một cô gái ngốc nghếch, một cô gái mãi không chịu lớn. Rất dễ rung động, cảm nắng một người nhưng cuối cùng lại cố chấp yêu người đó. Có những người, nên quên thì quên đi. Cái gọi là im lặng rồi chia xa, thực chất chỉ là nhớ mãi không quên. Còn nếu thương một người thật lòng rồi thì hãy cho người ta cơ hội, cũng chính là cho mình cơ hội.

Cho người ta yêu, cũng chính là cho mình được yêu. Yêu thương thì phải nói thành lời, bứt rứt cũng nói thành lời, ghen tuông cũng thành lời để cho người ta biết.

Bảo Bình đừng cái gì cũng chôn chặt trong lòng, con người đâu phải thần thánh mà cái gì cũng hiểu được? Phải không em?

Nguồn: Theo Noinghene.com

Đánh giá bài viết này

Trả lời