Có những ngày tháng mà trải dài trên đó luôn là cái cách ta phải đưa ra những chọn lựa của riêng mình. Yếu đuối để đổi lấy sự thương hại hay gai góc để từng bước để bước ngang qua những bạc bẽo của lòng dạ con người. Người chọn níu giữ, ta chọn buông bỏ…
Ta nhìn họ ngược xuôi trong cuộc sống của họ, nhìn họ lướt qua cuộc sống của chính ta; sao ta chẳng còn những tha thiết muốn níu giữ một người. Chẳng có ai vì thiếu đi một người nào đó mà có thể chết được, ta vẫn cứ cười với cuộc sông theo cái cách như vậy. Họ, bất kể là ai, dừng lại hay bước ngang qua đời ta thì cứ như họ muốn.
Ta đã từng muốn níu những thứ mà ta thích, ta dành nhiều tình cảm; nhưng rồi ta nhận ra đó chưa từng là cách thực sự để nắm giữ. Ta của những gai góc thực tại cứ muốn buông hết mọi thứ và theo đuổi những tham vọng của chính mình. Ta của những ngày gai góc nhận ra mọi thứ tình cảm dường như là vô nghĩa so với những ước mơ và tham vọng ta muốn đạt được. Ta chẳng thể đem những yếu đuối ra để đổi lấy sự thương cảm trên con đường của mình mãi được, ta muốn con đường ta đi phải thực sự in những dấu chân của chính mình.Ta chẳng cần người thương ta, bởi mục tiêu của ta chẳng phải là sống để lấy lòng người. Ta cũng chẳng dành hết tình cảm của mình để thương người, bởi ta còn bận thương lấy chính bản thân mình….
Theo: GUU.vn