“Cho em gần anh thêm chút nữa….”

… Một chút ít hơi ấm

Một chút thương âm thầm

Một chút yêu thôi nằm sâu như sóng ngầm….

eee3f9ca 9a7d 400c 8f54 3d84c7a88075

Giá như chúng ta chưa từng bắt đầu

 

Không biết rằng bản thân em đã nghe đi nghe lại bài hát ấy bao nhiêu lần trong ngày rồi ấy nhỉ? Mỗi sáng sau việc mở mắt thức dậy, khi mà bản thân còn cuộc tròn trong chăn vì tiết trời se lạnh của tháng 3 thì bài hát đầu tiên em nghe là bài hát quen thuộc ấy, em nghe đến nỗi có thể thuộc từng chữ trong bài hát, có thể cảm nhận hết ý nghĩa từng câu, từng từ của bài hát mất rồi. Có lẽ đơn giản vì em ước một ngày nào đó anh hiểu lời bài hát ấy mà quay đầu nhìn lại. Em đã từng cho anh nghe bài hát ấy nhưng đổi lại là câu trả lời nhạc buồn quá và anh không muốn nghe nó lần hai nữa.

Giữa hai ta là mối quan hệ gì đây anh nhỉ? Bạn bè chúng ta đâu thân thiết để em có thể thỏa mái gọi anh là bạn. Nhưng người yêu thì chắc chắn không rồi, chỉ có mình em thương anh, chỉ có mình em nhớ anh. Mỗi khi nghĩ về anh bản thân em đau lắm, đau thắt ngay lồng ngực bên trái.

b6da8ff5e96b01940f00c819f12e9c7c403c0c8c

Chỉ còn có thể nhìn anh từ phía xa

Chúng ta đã từng rất thân thiết với nhau, từng kể cho nhau nghe những câu chuyện chưa được kể bao giờ, từng thích thú khi được ngồi nghe đối phương kể về những việc làm trong ngày, từng hát cho nhau nghe những ca khúc yêu thích, để rồi bản thân em lầm tưởng anh cũng yêu em.

Để rồi hôm nay bỗng nhiên chúng ta lại xa nhau đến lạ. Chúng ta không xa nhau về khoảng cách nhưng lại xa nhau về suy nghĩ, về tâm hồn. Đó là khoảng cách làm con người ta cảm thấy bất lực nhất. Chúng ta bỗng dưng im lặng nhưng không hề có bất cứ lý do gì cả, không cãi vả nhau, không mâu thuẫn nhau ngược lại từ đầu đến cuối điều rất thân thiết. Giờ đây em không còn được nhắn tin cho anh như đã từng nữa, giờ đây những câu chuyện thú vị hằng ngày em không còn được kể với anh nữa, không còn được quan tâm anh như đã từng nữa.

Sau một ngày vất vả em rất muốn được kể anh nghe những gì em đã làm được, rất muốn luyên thuyên cùng anh về những câu chuyện đơn thuần nhất.Muốn được nghe anh mắng khi em lại vụng về làm rơi một cái gì đó. Muốn được nghe anh hát khi em nói mình mệt. Muốn nói cho a biết về những người bạn mới của em. Tất cả những điều đó giờ đây chỉ là trong suy nghĩ của riêng em thôi, em tự mình tưởng anh đang bên cạnh, tự mình ảo tưởng đang trò chuyện cùng anh để lòng em bớt đi nỗi cô đơn.

Liệu rằng em có được gần anh thêm chút nữa….

By: Jerry

Đánh giá bài viết này

Trả lời