Hôm nay em buồn – anh nói bận, vậy những ngày sau anh cũng đừng tìm em nữa

“Trên thế giới có hai loại phụ nữ, đó là phụ nữ kiên cường và phụ nữ hạnh phúc” hình như hôm qua tôi đã đọc được câu này ở đâu đó trên trang cá nhân của mình. Người ta nói phụ nữ hạnh phúc là phụ nữ luôn được chở che, không cần mạnh mẽ. Còn phụ nữ kiên cường, trước khi trở thành phụ nữ kiên cường họ đã từng là phụ nữ hạnh phúc và ước mong thành phụ nữ hạnh phúc.

Vì đâu phụ nữ lại trở nên kiên cường? Vì họ trãi qua biết bao nhiêu tổn thương, họ bị vùi dập trong nước mắt và máu nhưng không muốn gục ngã, họ bắt đầu tự mình đứng dậy và trở thành phụ nữ kiên cường.

Chúng ta cũng đã từng rất hạnh phúc trong thời gian mới yêu nhau, em cũng từng là người phụ nữ hạnh phúc. Anh cũng đã từng rất quan tâm em từ những chi tiết nhỏ nhặt nhất. Chúng ta chẳng phải tình đầu của nhau, nhưng lại yêu nhau như tình đầu, anh luôn giành những điều ngọt ngào nhất trong cuộc đời này cho em. Những thứ em thích anh đều lấy về cho em, những miếng ăn ngon nhất anh cũng để giành cho em. Những lúc nắm tay nhau dạo phố anh cũng bảo em đi trong lề đường vì sợ xe.

Em đã từng là người phụ nữ hạnh phúc như thế, một tiếng cũng “anh ơi!”, hai tiếng cũng “anh ơi!”. Có nhiều lúc em hỏi rằng em gọi anh nhiều đến thế liệu anh có phiền không? Anh ngừng lại vài giây nhìn vào mắt em và nói anh chưa từng thấy phiền vì em là cả cuộc sống của anh. Ngược lại anh cảm thấy rất vui khi em luôn nhớ đến anh như vậy. Anh sợ người con gái anh yêu phải cô đơn, anh muốn người con gái anh yêu luôn được vui vẻ và hạnh phúc, không được giấu nỗi buồn vào trong vì giờ em đã có anh bên cạnh.

Hôm nay em buồn - anh nói bận, vậy những ngày sau anh cũng đừng tìm em nữa

Anh đã từng hứa rằng sẽ mãi yêu em như vậy. Nhưng giờ đây anh lại tỏ ra thờ ơ, khi em nói em không vui, nếu anh đủ lạnh nhạt để bỏ mặc em vào những ngày em không vui thế này thì những ngày sau anh cũng không cần ở cạnh bên em nữa…

Có lẽ thời gian mình quen nhau đủ lâu để em bắt đầu chỉ là thói quen của anh, có lẽ khoảng cách mình đủ xa để hai trái tim này không còn chung nhịp đập. Và có lẽ khi trưởng thành ai cũng có quá nhiều thứ để lo lắng, để thở dài mỗi đêm và những bộn bề của cuộc sống đã làm anh quên mất rằng bên anh luôn có một người chờ anh hằng đêm.

Có lẽ, khi đã trưởng thành đàn ông hay phụ nữ thì đều phải tự mình học cách chống chọi với cuộc sống bấy nhiêu thứ; nhưng đàn ông có thể anh đã quen với việc gạt đi những thứ rắc rối, còn phụ nữ- quá nhạy cảm nên lại thành ra quá dễ tổn thương… Và rồi, chính cái khuôn mẫu của sự trưởng thành lại không cho phép chúng ta được thể hiện sự yếu mềm đó, không cho chúng ta được quyền khóc… Những thương tổn cứ nấc nghẹn, bao lâu rồi anh không nhìn vào mắt em xem chất chứa bao nhiêu nỗi lòng trong đó?

Có thể anh nghĩ em càng ngày càng khó hiểu trong tất cả những thứ có thể hiện hữu trên thế giới này. Đôi lúc ở bên cạnh anh nhẹ nhàng và nói không muốn rời xa anh, nhưng đôi lúc lại vì những chuyện nhỏ nhặt không đầu không cuối rồi lại thành cãi nhau to, và em nói anh để em một mình… Anh thực sự để em một mình những lúc như vậy?! Anh có biết rằng những lúc anh để em trơ trọi với biết bao cái cảm giác trống rỗng trong lòng em, em hoặc là sẽ khóc đến yếu mềm, hoặc là sẽ cắn môi mà cố gắng mạnh mẽ…

Anh biết không, những lúc chúng ta cãi nhau, những lúc ta im lặng không phải vì em chẳng nhớ anh cũng không phải em hết yêu anh. Chỉ là em muốn biết anh có thật sự yêu em hay không, anh có tìm em trước hay không. Chỉ là khi đã trãi qua nhiều vết trầy xước em cũng bắt đầu sợ rằng ai đó sẽ tạo thêm vết xước mới, em cũng chỉ là một con nhím xù lông lên để tránh bản thân mình bị tổn thương thêm. Nhưng có bao giờ anh để ý rằng bên trong em vẫn là một chú nhím bé nhỏ chỉ cần được vỗ vễ sẽ rút lông về. Chỉ là những lúc ấy em muốn được anh an ủi như lúc đầu ta yêu nhau. Em nhớ những ngày tháng của chúng ta ngày xưa!

Đừng nói xin lỗi khi anh trót nhận ra mình đã vô tâm với em, đã làm em khóc ngày hôm đó. Vì khóc thì em cũng đã khóc rồi, cái cảm giác mà em từng ghét nhất là một mình thì anh cũng đã để em như vậy rồi, xin lỗi để làm gì…nếu anh là một người đàn ông đủ bản lĩnh anh đã biết cách làm em trở thành người phụ nữ hạnh phúc chứ không phải để em học cách trở thành người phụ nữ kiên cường.

Ngày hôm đó em đã ở một mình, thì những ngày sau em cũng mong rằng anh đừng tìm em nữa!

by: Jerry

 

Đánh giá bài viết này