Tại sao nói yêu em mà trái tim không thể quên ai?

Ngày hôm nay, em sẽ chỉ gọi anh là “Chồng cũ”, một tiếng gọi sao mà đau nhói cả tim. Em đã từng yêu anh nhiều như thế, tin tưởng và bỏ qua cho anh biết bao nhiêu lần, sau tất cả điều em nhận lại được là gì hả anh? Một trái tim tan vỡ, một nỗi đau chẳng thể nào chữa lành, và niềm tin vào tình yêu này không còn nữa.

Mình yêu nhau hơn 4 năm rồi anh nhỉ, thật sự em không nghĩ bản thân có thể chịu đựng, và bao dung đến vậy. Không những thế em còn thấy mình thật ngu ngốc và cố chấp, cố chấp khi cứ tin lời anh, cố chấp tưởng rằng anh chỉ yêu mỗi em mà thôi.

Anh và cô ấy đã có một mối tình thật đẹp của tuổi thanh xuân, cô ấy bên anh trong những ngày khó khăn nhất của cuộc đời, hai người bên nhau từ thời chia đôi gói mình tôm, từ những ngày anh chập chững cầm máy ảnh đi học chụp hình thì cô là người ngồi bên cạnh hát cho anh nghe những khi anh mệt mỏi, là người lo cho anh những ngày anh đau ốm, là người cùng anh đi trong con đường mưa khi cả hai chỉ có 1 chiếc áo mưa, tất cả những kí ức của anh, khoảng thời gian đẹp nhất về tuổi thanh xuân của anh đều gắn liền với cô ấy.

33

Ngày anh về Đà Nẵng lập nghiệp, cô ấy vẫn ở Hà Nội nhưng hai người vẫn yêu nhau, được một khoảng thì chia tay, có lẽ vì khoảng cách cũng vì điều kiện của gia đình cô ấy không cho phép. Nói là chia tay nhưng em biết cả anh và cô ấy điều chẳng thể quên được hình bóng của nhau. Ngày anh nói muốn cưới em làm vợ, em thật sự rất hạnh phúc, nhưng cũng đầy lo lắng, liệu rằng anh đã quên được cô ấy chưa? Liệu anh có yêu em thật lòng hay chỉ lấy em lấp chỗ trống ấy, hay chỉ vì anh đã đến tuổi lấy vợ?

Hàng trăm câu hỏi trong đầu nhưng em vẫn chấp nhận lời cầu hôn ấy, vì em yêu anh, vì em là người thích anh trước. Lý trí chẳng thể thắng nổi con tim và chúng ta chính thức thành vợ chồng từ đó. Anh nói chỉ cần em tin anh, anh nói anh chỉ yêu mỗi em mà thôi, vậy mà hôm nay em phải mang trái tim tan vỡ cùng tờ đơn ly hôn đưa cho anh.

Anh nói yêu em mà, sao trong tim anh vẫn giữ nguyên hình bóng cô ấy? Anh nói tin anh mà, sao anh có thể phản bội em để về bên cô ấy? Anh có cảm nhận được con tim này của em đau như thế nào không hả anh? Nếu còn yêu cô ấy sao lại yêu em, nếu không thể kìm lòng trước cô ấy sao vẫn cưới em.

Có lẽ tất cả chỉ mình em ảo tưởng rằng anh thật sự yêu em mà thôi, là em cố chấp nghĩ rằng sẽ giữ được anh bên mình. Chỉ mình em ngây thơ tin rằng anh thật sự thuộc về em. Giờ đây, xem như chúng ta chưa từng quen biết nhau, vì có lẽ những tháng năm bên em chẳng có ý nghĩa gì đối với anh cả, dù bên em nhưng trái tim anh chỉ một lòng hướng về cô ấy, chưa một phút giây anh quên đi.

Có lẽ cô ấy nói đúng “Em và anh ấy vĩnh viễn hơn chị ba năm tình cảm. Chị có cố đến đâu cũng không đuổi kịp được. Em hiểu anh ấy còn hơn cả bản thân mình. Cả đời này anh ấy quên em ko nổi đâu, anh ấy là người tham lam tột cùng, chỉ muốn thêm, chứ nhất định không chịu bớt đâu”. Dù biết sẽ làm em đau nhưng anh vẫn hành động như vậy, anh thật sự rất ích kỷ rồi đó.

Ngày hôm nay, chúng ta không ai nợ ai, anh có thể về bên cô ấy đàng hoàng mà chẳng cần bận tâm về em nữa. Còn em, em cũng trả tình yêu về cho hai người. Đừng nói với em lời xin lôi, dẫu cho ngàn lời xin lỗi thì cũng chỉ có mình em mang tổn thương. Em chẳng đủ mạnh mẽ để chúc hai người hạnh phúc sau ngần ấy đau khổ đâu, đừng tìm em nữa, tạm biệt anh – mối tình cố chấp của em!

Dựa trên một câu chuyện được đăng tải bởi “Yêu Đà Nẵng”!

By: Jerry

Đánh giá bài viết này

Trả lời