Về với biển…!!

Một ngày đẹp trời như một thói quen tôi lại tìm về với nơi bình yên – Vâng! Tôi tạm gọi đấy là biển. Những lúc cảm thấy quá mệt mỏi, muốn trốn chạy khỏi cuộc sống phức tạp thì nơi đây chính là nơi đầu tiên tôi nghĩ đến. Bờ cát dài miên man, từng đợt sóng nối tiếp nhau xô vào bờ không biết ngừng nghỉ, mặt biển bao la trải đến tận đường chân trời và cả những con người hoàn toàn xa lạ xung quanh… tất cả đều khiến cho tôi cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.

3132342332

Tôi thích cái cảm giác đắm chìm vào công việc như một con thiêu thân để khi kết thúc tôi lại chạy ngay đến biển, muốn được hòa mình trong làn nước mát lạnh… Biển có thể gọi là nguồn mạch sự sống và là người tôi đáng tin cậy giúp tôi đưa ra những lời giải đáp mà tôi đang tìm kiếm. Ra bãi biển khi triều hạ, viết lên cát mọi ưu tư… Sau đó thả mình ngồi thinh lặng trên cát, ngắm nhìn cho đến khi những đợt sóng tràn bờ xóa nhòa mọi thứ… Để những ưu tư cuốn theo trùng sóng, tan vào bọt biển…

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Để sóng xô hết nỗi nhớ vào bờ
Ngắm cát trắng nghiêng mình trong nắng
Sẽ thấy con thuyền đi chở một giấc mơ…

Và giờ đây tôi cũng muốn có được một cuộc sống như biển muốn, một cuộc sống tự do tự tại thoải mái như quên mất sự hiện diện của con người.
Tôi yêu biển – tôi yêu tự do. ????????????

๑۩۞۩ NY ۩۞۩๑

Đánh giá bài viết này

Để lại một bình luận