Nếu mình gặp lại nhau trong một cuộc đời khác…

Anh và em, chúng ta sẽ tiếp tục làm hai kẻ lạ, gặp gỡ và yêu nhau. Ươm mầm cho những chồi non hạnh phúc, em đặt chúng tại góc cửa sổ nơi tim, đợi chờ ngày tươi tốt. Rồi mình còn cùng nhau xây lại cả bầu trời kí ức. Nơi nỗi buồn rủ những giọt nước mắt rời thật xa. Nơi mà cái tôi sẽ chịu nhường chỗ cho tiếng nói người bên cạnh. Tay níu tay tìm chẳng để ai phải đợi ai. Anh sẽ không làm em rơi nước mắt như những ngày xưa nữa. Những ngày mà em phải một mình bầu bạn với tủi thân.

Vết cắt vô hình mà bỗng nhiên hóa sẹo. Nuôi lớn dần bằng những nhạt phai giữa hai người, bằng giận hờn của lòng tin bị phản bội. Đau thương không, sẹo trong tim biết ngày nào lành lại. Kẻ đắp xây, người thì gạt bỏ. Những hạt mầm của hạnh phúc chẳng biết có kịp đâm chồi.

Hoặc, có thể mình sẽ gặp lại nhau như hai người dưng ngược lối. Chỉ chung đường chứ chẳng hẹn chung đôi. Khoảnh khắc mình lướt qua nhau, đến một câu chào cũng không là điều cần thiết. Bầu trời của em sẽ không còn viết tên anh lên nữa. Mình sống cuộc đời không nhau, rồi hạnh phúc bên một tình yêu khác. Câu chuyện ngày cũ, vĩnh viễn trôi vào quên lãng.

Có thể chăng?

f2c53dc5e173e8b4608a04c4b37bc88975df6fdc

Còn ở cuộc đời này, chúng ta đã lỡ nợ nhau quá nhiều. Anh nợ em những chiều thất hẹn, nợ em lời giải thích cho bóng dáng của một ai kia. Anh cũng nợ em, cả tuổi trẻ chẳng thể nào tìm lại. Niềm tin em gieo vào tình cảm, đã bị người giẫm nát không tiếc thương. Trái Đất tròn, còn lòng người thì góc cạnh. Dẫu cố ý hay vô tình, chạm nhẹ một cái cũng làm đối phương đau

Mà, em cũng nợ anh, sự mong manh đến yếu mềm.

Mình để lỡ nhau rồi, như người hành khách để lỡ mất chuyến xe cuối cùng. Có tiếc nữa, thì đều cũng đã xảy ra. Những gì đã qua, không trở lại bao giờ.

Nên, em đành hẹn anh, cho một cuộc đời khác, xứng đáng hơn đã từng.

Theo: Guu.vn

Đánh giá bài viết này

Trả lời