25 tuổi – Cần nhiều hơn một tình yêu!

25 tuổi – ¼ cái trăm năm đã đi qua mà sao còn chênh vênh quá!

gamehubvn blog game thu cuoc doi game thu chenh venh lam 1

25 tuổi – Cái tuổi đã “già” chưa? Mà nhìn những bạn sinh viên mới ra trường thấy hoang hoải quá… Đã trải qua cái thời khủng hoảng, không biết về đâu với tấm bằng đại học trên tay. Nhưng rồi cũng đã nghĩ được, không thể làm thứ mình thích thì sẽ thích thứ mình làm!

25 tuổi, bản thân đã phải tự bay nhảy và kiếm sống để nuôi bản thân bằng chính năng lực của mình. Độ tuổi mình ý thức được bố mẹ đã về già và đã dần chùn chân, mỏi gối. Ta không thể lấy tài chính của bố mẹ để duy trì cuộc sống của mình như ngày còn đi học nữa.

Sau vài năm, ta đi làm rồi dần nhận ra những bon chen, bộn bề lo toan cho cuộc sống của bản thân cũng không hề dễ dàng. Nhưng không vì những khó khăn đó mà ta bỏ cuộc và chán nản, tuổi trẻ và nhiệt huyết tuổi 25 vẫn còn đó. Ta không bồng bột như tuổi 20 mà nó cũng đã pha tạp ít nhiều những trải nghiệm cuộc sống thực tế và đủ khiến ta nhận ra rằng ta phải bước tiếp, nếu ta cứ đứng im thì chính bản thân ta bị tụt hậu và bị đào thải ra khỏi quy luật phát triển của cuộc sống.

25 tuổi, ta vẫn hạnh phúc với mối tình đầu thì tiến tới hôn nhân sẽ là điều dĩ nhiên. Đó là mật ngọt mà cuộc sống dành cho bản thân ta và anh ấy. Còn đó những cô gái như bản thân tôi đâu có được mối tình đầu nguyên vẹn. Phải chăng đúng người nhưng sai thời điểm? Để đến tuổi 25 ta vẫn níu kéo những cảm xúc đẹp đẽ, trong sáng của ngày xưa, vẫn hiện hữu rõ trong tâm trí, để ta ngại bắt đầu một mối quan hệ mới, sợ yêu và sợ đổ vỡ.

25 tuổi – Cũng đã trải qua một vài mối tình, nhưng chẳng thể đi cùng nhau trọn vẹn. Có những lúc khùng khùng cũng nuối tiếc điều đã qua hay những lúc chùn chân mỏi gối tìm duyên, muốn gật đầu nắm đại một bàn tay. Thế nhưng cũng sực tỉnh – rồi bàn tay ấy có đi cùng tay đến hết con đường mưa hay sẽ bỏ ta mà trú mưa dưới mái hiên nào đó. Và thế, ta lại là ta.

anhayhai

25 tuổi, ta đã không còn muốn nghĩ quá nhiều cho chuyện tình cảm, ta nghĩ về những điều khác chân thật hơn. 25 tuối ta đã quên đi những suy tính tuổi trẻ, đã quên đi khát khao về mối tình đầu, cũng lãng quên đi một số chuyện mà không nên quên.

25 tuổi – Bạn bè dần dần xa rời ta đi lập gia đình, họ không còn cùng ta nói những câu chuyện không đầu không cuối. Họ phải lo chăm con bình sữa, chăm chồng bát cơm… Còn ta vẫn đi về mưa nắng, sớm hôm, không ai đón đưa khi trời trở gió…

25 tuổi – Cái tuổi bị ví như cái quạt điện mùa đông, để đâu cũng thấy vướng. Bố mẹ chẳng giục lấy chồng nhưng cũng đủ hiểu chuyện khi nhìn mẹ bế bồng đứa cháu nhà hàng xóm. Hay trong câu trách yêu của mẹ: “Mấy đứa bằng tuổi mày, mẹ thấy chúng nó lớn lắm mà sao mẹ thấy mày cứ như con nít thế hả con?” Ta chỉ biết cười thương cho vết chân chim trên mắt mẹ và những sợi tóc bạc trên đầu cha.

tải xuống 1

Thời gian thì vẫn cứ trôi không để ta trì hoãn. Ta sẽ vẫn bước tiếp trên con đường mà ta đã chọn. Có lẽ khi ta gặp được một người khi ta ở bên ta thấy mình không phải cô gái 25, thấy ta hình như không cần phải trưởng thành nữa, khiến ta ngừng viết những bài đầy tâm trạng như thế này. Thì ta nghĩ là mình đã hiểu ra. Anh ấy chính là người sẽ ở bên ta đến cuối đời.Mặc dù nụ hôn đầu không khiến tim loạn nhịp, cho dù ta không mất ngủ vì nhớ anh ấy. Nhưng có điều ta biết chắc chắn. Ở bên anh ấy ta sẽ thấy mình là một cô gái hạnh phúc nhất!.

Mong cho chúng ta những cô gái tuổi 25 đang chông chênh cảm xúc, sẽ có được những gì mình mong muốn và chờ đợi. Vì cuối cùng, hạnh phúc cũng sẽ đến với những người biết nỗ lực sống tốt cho bản thân, gia đình và xã hội.

By: Jerry

 

1/5 - (1 bình chọn)

Trả lời