Đã có lúc, tôi từng muốn bỏ cả thế giới lại phía sau…

Thỉnh thoảng trong nhịp sống hiện đại, tôi bắt gặp không ít những con người lạc lõng, bơ vơ. Họ trượt dài trong nỗi sợ hãi và suy nghĩ vẩn vơ, bấn loạn, mà khoa học gọi là trầm cảm. Cách lựa chọn đau đớn nhất cho cả người ra đi và ngườiở lại đó chính là chối bỏ cả sinh mệnh mà mẹ cha đã phải khổ sở thế nào để đem đến. Mười mấy năm về trước tôi cũng từng như thế. Từng muốn bỏ cả thế giới lại phía sau, từng cảm thấy cuộc sống nhàm chán và tẻ nhạtđến mức tuyệt vọng. Và cũng từng chôn mình vào căn phòng tối tăm, uám, gặm nhắm nỗi chán chường và khổ đau.

Còn nhớ năm tôi chuẩn bị thi Đại học, vì sự kỳ vọng của cả gia đình, của cả dòng họ, tôi đã mệt mỏiđến lúc từng nghĩ mình sẽ buông xuôi,… để được giải thoát. Cảm giác thế giới này như chỉ còn lại mình tôi, không ai thấu hiểu, không ngời sẻ chia, tất cả chỉ là một lối mờ mờ ảo ảo nhưng sương khói của buổi sớm mai, chẳng nhìn thấyđược gì. Đã có lần tôi cầm sợi dây nịt và tự siết lấy cổ mình. Lúcấy, mẹ tôi đã bắt gặp. Không phải là sự hoảng loạng lo lắng như tôi nghĩ, mẹ tôi gằn giọng: “Sao, mày có cần mẹ siết giúp không, ở nhà sung sướng riết rồi như vậy hả?” Mẹ tôi chậc lưỡi bỏ đi. Để lại trong tôi sự mệt mỏi và hoang mang đến cùng cực. Chẳng một sự dỗ dành, chẳng một lời an ủi, chẳng có lấy một cái ôm ấm áp bám víu lấy tôi, tôi thèm nghe lấy một lời ngọt ngào đến mức sức cùng lực kiệt. Tôiđã ngồi trên tầng thượng rất nhiều lần,ở nơi mà chỉ cần nhắm mắt và buông người xuống thì cả thế giới chỉ còn lại phía sau. Không còn đau thương, không còn tuyệt vọng, không còn sự lạnh lùng và tàn nhẫn giữa người với người…

a1fa844e9a19af205167ffc36e33c8affaf166ae

Sau cơn mưa trời lại sáng,ánh mặt trời lại rạo rực xuyên qua trái tim của những kẻ may mắn vẫn còn trên đời như tôi. Mọi người vẫn khen tôi có một nụ cuời thật đẹp nhưngít ai biết rằng nụ cười ấy có thể che lấp đi tất cả. Thỉnh thoảng, tôi lại dùng một phần của nụ cười, khỏa lấp đi một phần thế giới đã đông cứngtrong tôi!

Theo: Guu.vn
4.7/5 - (10 bình chọn)

Trả lời